Từ nỗi thất vọng ban đầu đến cú lột xác đầy ngoạn mục, vai Quang của Steven Nguyễn trong Mưa Đỏ đã khiến công chúng thay đổi góc nhìn về “phản diện” trên màn ảnh Việt. Không chỉ bởi ngoại hình chuẩn “nam thần” mà sâu xa hơn, đó là sự phức tạp nội tâm được Steven Nguyễn khắc họa, khiến khán giả vừa căm ghét vừa không khỏi đồng cảm.
Quang – kẻ phản diện bước ra từ vùng tối chiến tranh
Nếu Hồng, Cường hay những chiến sĩ trong Tiểu đội 1 bảo vệ Thành cổ Quảng Trị đại diện cho khát vọng tự do và sức mạnh tập thể, thì Quang của Steven Nguyễn lại được xây dựng như một điểm đối xứng – một kẻ “phản diện” đến từ phái bên kia sinh ra từ bóng tối của thời cuộc.
Ban đầu nhân vật Quang được xây dưng là một tên chỉ huy trẻ, ranh ma, sẵn sàng dùng thủ đoạn để đạt mục đích. Nhưng càng về sau, lớp vỏ “ác” ấy dần hé lộ những mảnh ghép khác: sự cô độc, sự lệch chuẩn trong niềm tin, và cả một tâm hồn lạc lối. Chính điều này khiến nhân vật Quang không đơn thuần là kẻ phản diện một chiều, mà trở thành biểu tượng cho bi kịch của con người giữa chiến tranh. Từ đó khiến khán giả hiểu rằng tất cả cũng chỉ là nạn nhân cho một cuộc chiến phi nhân tính.

Steven Nguyễn từng chia sẻ, anh từng thất vọng khi biết mình đảm nhận một vai diễn đến từ phía bên kia chiến tuyến. Bởi bất kỳ diễn viên nào cũng mong được hóa thân thành người hùng, để được khán giả yêu quý. Nhưng khi đọc kịch bản, khi soi mình vào Quang, man diễn viên nhận ra: “Có những vai diễn sinh ra để thử thách ta, và chính những vai bị ghét mới có sức mạnh để khiến người ta nhớ lâu.”
Với gương mặt góc cạnh, chiều cao nổi bật 1m78 và lối diễn xuất giàu cảm xúc, Steven Nguyễn biến Quang thành một “kẻ ác” vừa khiến khán giả sợ, vừa khiến họ không thể rời mắt.
Từ sự hụt hẫng đến vai diễn để đời
Trước Mưa Đỏ, Steven Nguyễn được biết đến như một gương mặt sáng của màn ảnh trẻ, thường gắn với hình tượng “soái ca” điển trai, mạnh mẽ với những vai diễn hành động đầy chính nghĩa. Chính vì vậy, khi nhận vai về nhân vật khá đặc biệt như Quang - một Sĩ quan phía bên kia trong một bộ phim chiến tranh - một đề tài nặng ký khiến nam diễn viên không khỏi chùn bước.

Steven thừa nhận: “Tôi đã sốc và có chút thất vọng. Tôi nghĩ mình không đủ tàn độc để vào vai này.” Nhưng cũng từ sự hoài nghi ấy, Steven quyết tâm “lột xác”. Anh dành thời gian nghiên cứu tài liệu, tìm hiểu cách một người lính phản diện suy nghĩ, hành động, và quan trọng hơn là lý giải vì sao Quang lại chọn con đường ấy.

Cái khó nhất, theo Steven, không phải là diễn nét dữ dằn bên ngoài, mà là thể hiện được chiều sâu bên trong: sự xung đột, nỗi ám ảnh và cả niềm tin méo mó của Quang. Chính điều đó khiến anh nhiều lần kiệt sức trên trường quay, nhưng đồng thời cũng giúp vai diễn chạm tới trái tim khán giả.
Khi Mưa Đỏ ra mắt, điều Steven không ngờ là nhân vật phản diện của mình lại trở thành “hiện tượng”. Trên mạng xã hội, khán giả bàn tán về Quang, mọi ngườii dành cho nhân vật này một sự đồng cảm. Thậm chí, nhiều bạn trẻ thừa nhận: “Xem Quang của Steven, tôi thấy chiến tranh thật sự đã cướp đi nhân tính của nhiều con người, chứ không chỉ là mạng sống.”
Chính tình cảm của khán giả ấy đã là thước đo thành công của một vai diễn. Và với Steven Nguyễn, Quang đã trở thành “dấu mốc để đời” trong sự nghiệp diễn xuất còn dài phía trước của anh.
Một hiện tượng đặc biệt của Mưa Đỏ
Một trong những điều thú vị nhất ở Mưa Đỏ chính là sự đa dạng trong cách khán giả tiếp nhận nhân vật. Với Quang, anh ta không chỉ là “ác nhân” để đối nghịch với các chiến sĩ Cách mạng, mà còn là tấm gương phản chiếu những phức tạp của chiến tranh.
Điện ảnh chiến tranh Việt Nam hiếm khi khắc họa một nhân vật ở phía bên kia với một cái nhình khách quan như Mưa Đỏ. Nhân vật Quang được khắc họa là một người có chiều sâu tâm lý, và có những góc nhìn chính nghĩa.Chính vì thế, khi Steven Nguyễn mang đến một hình tượng vừa cuốn hút ngoại hình, vừa dữ dội nội tâm, nhân vật này nhanh chóng thu hút sự chú ý của khán giả.
Có thể nói, Quang đã bước ra khỏi màn ảnh để trở thành một hiện tượng. Chính nhân vật này khiến người xem có thêm nhiều suy nghĩ về bản chất con người, về sự tha hóa bởi chiến tranh, và cả về cách điện ảnh khai thác nhân vật ở phía đối nghịch. Việc một “kẻ ác” lại được khán giả yêu mến không phải là nghịch lý, mà là minh chứng rằng khán giả hiện đại không còn chỉ quan tâm đến “thiện – ác” trắng đen, mà tìm kiếm sự thật về con người trong vùng xám.
Với Steven Nguyễn, thành công này không chỉ đến ngoại hình, mà còn từ sự dấn thân không ngại rủi ro. Anh chấp nhận “xấu” trên màn ảnh, chấp nhận bị ghét để đổi lấy một vai diễn chân thực. “Một khi đã đứng trước ống kính, nhân vật quan trọng hơn tất cả,”, nam diễn viên chia sẻ. Và chính điều đó đã biến Quang thành một hiện tượng, còn Steven thành cái tên được nhắc đến nhiều nhất sau khi phim công chiếu.

Mưa Đỏ không chỉ là bản anh hùng ca về những thế hệ đã đi trước, mà còn phơi bày những góc khuất của một cuộc chiến phi nhân. Trong bức tranh ấy, nhân vật Quang của Steven Nguyễn giống như một mảng màu tối cần thiết, để từ đó ánh sáng của chính nghĩa càng thêm rực rỡ.
Với vai diễn này, Steven không chỉ ghi dấu trong lòng khán giả như một “mỹ nam hành động”, mà còn như một diễn viên dám bước ra khỏi vùng an toàn để tìm kiếm sự trưởng thành. Quang - nhân vật “đặc biệt” được yêu mến, có lẽ sẽ còn được nhớ mãi.