Một nghiên cứu mới công bố trên tạp chí Frontiers in Endocrinology cho thấy gene SDR42E1, vốn nổi tiếng với vai trò hỗ trợ cơ thể hấp thụ vitamin D từ ánh sáng mặt trời, có thể trở thành mục tiêu quan trọng trong điều trị ung thư.
Các nhà khoa học thuộc Đại học Hamad Bin Khalifa (Qatar) đã tiến hành thử nghiệm trên dòng tế bào ung thư đại trực tràng HCT116, vốn có mức biểu hiện SDR42E1 cao. Sử dụng công nghệ chỉnh sửa gene CRISPR/Cas9, nhóm nghiên cứu đã vô hiệu hóa hoạt động của gene này trong tế bào ung thư.
Kết quả cho thấy khả năng sống còn của các tế bào giảm tới 53%, khiến quá trình phát triển của khối u bị chặn lại rõ rệt.

Giáo sư - Tiến sĩ Georges Nemer, đồng tác giả nghiên cứu, cho biết: “Chúng tôi đã chứng minh rằng việc ức chế SDR42E1 không chỉ làm giảm khả năng sống của tế bào ung thư mà còn có thể thực hiện điều này một cách có chọn lọc, không ảnh hưởng đến tế bào lành.”
Ngoài ra, phân tích sâu hơn cho thấy SDR42E1 không chỉ ảnh hưởng đến tế bào ung thư mà còn đóng vai trò như một “công tắc phân tử” điều chỉnh hoạt động sống còn của nhiều loại tế bào khác nhau. Điều này mở ra khả năng ứng dụng đa dạng trong điều trị các bệnh lý khác, từ ung thư đến bệnh tự miễn.
Điểm đáng chú ý là hiện nay đã có một số công cụ sinh học có thể giúp ức chế hoặc tăng cường hoạt động của gene SDR42E1, tạo tiền đề cho việc phát triển các liệu pháp điều trị cá nhân hóa trong tương lai.
Theo SciTech Daily, nghiên cứu này không chỉ góp phần nâng cao hiểu biết về cơ chế phân tử của ung thư, mà còn giúp mở đường cho những chiến lược điều trị mới, dựa trên việc điều khiển chính xác hoạt động của gene SDR42E1.
Các chuyên gia kỳ vọng nếu được phát triển thành công, phương pháp này có thể hỗ trợ điều trị các dạng ung thư khó chữa, đồng thời cải thiện sức khỏe tổng thể trong những tình trạng bệnh lý liên quan đến hệ miễn dịch.