Trong dân gian, nhiều người vẫn cho rằng gan là cơ quan thải độc, vì vậy ăn gan động vật – trong đó có gan heo – sẽ đưa chất độc vào cơ thể. Tuy nhiên, các chuyên gia khẳng định quan niệm này không chính xác.
Gan đúng là cơ quan chuyển hóa và loại bỏ độc chất, nhưng nó không phải là “kho chứa” chất độc. Ở điều kiện bình thường, nếu gan heo khỏe mạnh, các chất độc sẽ được chuyển hóa và đào thải ra ngoài, chứ không tích tụ trong gan.
Do đó, ăn gan từ heo khỏe mạnh hoàn toàn không gây hại, nhất là khi được chế biến ở nhiệt độ cao, vi khuẩn và ký sinh trùng đều bị tiêu diệt.

Từ góc độ dinh dưỡng học hiện đại, gan heo giàu vitamin A – dưỡng chất quan trọng cho mắt. Thiếu vitamin A dễ gây khô mắt, quáng gà, thậm chí mù lòa.
Trong y học cổ truyền, nhiều y thư như Thiên kim yếu phương của danh y Tôn Tư Mạc hay Thái bình huệ dân hòa tế cực phương thời Tống cũng ghi nhận công dụng dưỡng huyết, sáng mắt của gan heo.
Theo y học phương Đông, món canh gan heo nấu cải bó xôi (miền Bắc gọi là rau chân vịt) được coi là món ăn phổ biến, có tác dụng bổ máu, dưỡng gan, thường dùng cho người suy nhược hoặc thị lực kém.
Cách chế biến truyền thống gồm: gan heo thái lát mỏng, chần qua nước sôi để loại bỏ mùi tanh và tạp chất; cải bó xôi rửa sạch, cắt nhỏ. Cho gan vào nước sôi, nấu chín rồi thêm rau, nêm gia vị vừa ăn. Lưu ý không nấu quá lâu để tránh gan bị cứng và mất chất dinh dưỡng.

Dù vậy, người mắc bệnh gout nên hạn chế hoặc tránh ăn gan heo, bởi trong quá trình nấu dễ sinh ra nhiều purine – chất làm tăng acid uric trong máu, gây khởi phát cơn đau gout.
Tóm lại, ăn gan heo với lượng vừa phải, chọn nguyên liệu tươi sạch, chế biến đúng cách sẽ mang lại lợi ích sức khỏe, đặc biệt cho mắt và máu. Quan niệm “ăn gan là ăn chất độc” chỉ là sự hiểu nhầm.