Theo CBPC, hiện có khoảng 7 triệu người dân California, chiếm 17.7% dân số, không đủ khả năng chi trả các nhu cầu cơ bản trong năm 2024. Con số này cho thấy một sự thụt lùi đáng kể so với mức thấp kỷ lục 11% vào năm 2021, khi các chính sách hỗ trợ trong đại dịch Covid-19 vẫn còn hiệu lực.
Sau khi các chương trình này kết thúc, tỷ lệ nghèo đói đã tăng trở lại trên toàn quốc, đặc biệt nghiêm trọng tại California.

Báo cáo nhấn mạnh rằng sự gia tăng tỷ lệ nghèo đói là "kết quả của các quyết định chính sách". Trong giai đoạn đại dịch, California đã triển khai nhiều biện pháp hiệu quả như cung cấp nơi ở cho người vô gia cư và hỗ trợ tiền thuê nhà.
Tuy nhiên, khi các chính sách này bị cắt giảm, những tiến bộ đạt được đã nhanh chóng bị đảo ngược. Điều này dẫn đến mức tăng tỷ lệ nghèo toàn quốc lớn nhất trong vòng 50 năm qua.
Mặc dù California là một "cường quốc" kinh tế, có thu nhập bình quân đầu người cao và được xếp vào nhóm 5 nền kinh tế lớn nhất thế giới, sự chênh lệch giàu nghèo tại đây rất lớn.
Chi phí nhà ở, y tế và sinh hoạt đắt đỏ đã khiến nhiều người lao động, ngay cả khi có việc làm, vẫn khó khăn trong việc trang trải cuộc sống cơ bản.
Các nhóm bị ảnh hưởng nặng nhất bao gồm người da màu, người thuê nhà và đặc biệt là trẻ em, với tỷ lệ nghèo đã tăng gấp đôi kể từ năm 2021.
Sự tương phản giữa sự giàu có của bang và tỷ lệ nghèo cao phản ánh một vấn đề xã hội phức tạp, đòi hỏi các nhà hoạch định chính sách phải xem xét lại các giải pháp lâu dài nhằm giảm thiểu sự chênh lệch và đảm bảo an sinh xã hội cho mọi người dân.