“Trạng Quỳnh Nhí: Truyền Thuyết Kim Ngưu” – Dấu ấn mở đường cho hoạt hình Việt

VOH - Phim đã khéo léo kết hợp huyền tích, gợi nhắc đến “Lĩnh Nam chích quái” – một tập hợp các truyền thuyết và cổ tích dân gian Việt Nam được biên soạn vào khoảng cuối đời nhà Trần.

Sự ra đời của bộ phim hoạt hình 3D chiếu rạp đầu tiên của Việt Nam, “Trạng Quỳnh nhí: Truyền thuyết Kim Ngưu”, đánh dấu một cột mốc quan trọng, mở ra nhiều cơ hội phát triển mới cho ngành phim hoạt hình trong nước – lĩnh vực từng bị đánh giá là lặng lẽ và lép vế.

hq480
Poster của bộ phim.

Điều đáng ghi nhận là đạo diễn cùng ê-kíp đã thành công khơi dậy kho tàng văn hóa dân gian giàu có nhưng lâu nay tưởng chừng bị lãng quên, cho thấy nỗ lực đưa bản sắc dân tộc vào một định dạng điện ảnh hiện đại. Đây là bước đi chiến lược để ngành điện ảnh Việt Nam khẳng định vị thế trên bản đồ khu vực và quốc tế.

Thay vì tạo ra một thế giới hoàn toàn tưởng tượng, đạo diễn đã kiến tạo nên một không gian có gốc rễ văn hóa sâu sắc, giúp khán giả dễ dàng kết nối và cảm thấy tự hào. 

Chất dân gian trong “Trạng Quỳnh nhí: Truyền thuyết Kim Ngưu” không bị đóng khung trong sự cũ kỹ. Thay vào đó, nó được thổi hồn hiện đại bằng ngôn ngữ điện ảnh 3D với sự sống động, kỹ xảo mượt mà, màu sắc tươi sáng, và dàn dựng hành động công phu.

cala-151128
 
cvh-151034
 
trava-151201
cala-151128
cvh-151034
trava-151201
Một số hình ảnh trong phim.

Các cảnh rượt đuổi, chiến đấu với thế lực tà ác tạo nên kịch tính, truyền tải sắc nét tinh thần chiến đấu và đồng lòng vượt khó – những giá trị cốt lõi mà tích truyện dân gian xưa gửi gắm.

Nhờ đó, phim vừa hấp dẫn trẻ em bởi màu sắc kỳ ảo, vừa chạm đến cảm xúc người lớn – những khán giả có nhu cầu tìm về cội nguồn văn hóa trong một định dạng tươi mới, thể hiện tư duy hội nhập bằng bản sắc.

Những sản phẩm như “Trạng Quỳnh nhí: Truyền thuyết Kim Ngưu”, nếu được phát triển tiếp với hệ thống kịch bản chắc tay, kỹ xảo đồng bộ, thiết kế âm thanh, hình ảnh chuyên nghiệp, hoàn toàn có thể trở thành đại diện tiêu biểu cho thương hiệu hoạt hình Việt trên trường quốc tế.

Giới chuyên môn nhận định, ngành hoạt hình Việt chủ yếu vẫn vận hành theo kiểu “tự phát”, thiếu cơ chế đãi ngộ, đào tạo bài bản và nguồn kinh phí ổn định. Nhiều họa sĩ giỏi phải làm gia công cho studio quốc tế để kiếm sống, trong khi các dự án nội địa thường không đủ lực để phát triển đúng chuẩn.

Tình trạng này khiến ý tưởng có, nhưng khó triển khai thành sản phẩm hoàn chỉnh, và số lượng tác phẩm xuất sắc gần như là hành trình đơn lẻ.

Để thoát khỏi tình trạng manh mún, cầm chừng, tồn tại dựa vào đơn hàng thuê bên ngoài, ngành hoạt hình Việt cần một chiến lược tổng thể, xuyên ngành và lâu dài.

Điều này bao gồm việc đào tạo nhân lực chuyên sâu cho cả biên kịch, đạo diễn và kỹ thuật, đầu tư vốn, cải cách chính sách bản quyền, và xây dựng chuỗi giá trị hậu kỳ từ phân phối, thương mại hóa hình ảnh, đến liên kết văn hóa, giáo dục, du lịch. 

Việc khán giả thay đổi nhận thức, coi hoạt hình là một lĩnh vực nghiêm túc, không chỉ là sản phẩm “trẻ con xem chơi”, cũng là yếu tố then chốt để ngành này có thể bứt phá và tạo nên một nền công nghiệp sáng tạo bền vững.

Bình luận