Không chỉ là một nghệ sĩ luôn có những tác phẩm nghệ thuật độc đáo, anh còn được biết đến là một người luôn xem chữ “tâm” là điều kiện tiên quyết khi làm nghề. Bước qua ngưỡng 50, anh vẫn trẻ trung và sáng tạo, không ngừng “truyền lửa” cho những ai đam mê nhiếp ảnh. Sau đây là cuộc trò chuyện giữa anh và phóng viên VOH.

VOH: Trước tiên, xin anh chia sẻ về những ngày đầu khi anh bước chân vào con đường nhiếp ảnh. Điều gì đã làm nên thương hiệu Lý Võ Phú Hưng của ngày hôm nay?
NSNA Lý Võ Phú Hưng: Xin cảm ơn VOH. Khi nhắc về con đường trở thành một nhiếp ảnh gia như hiện nay thì phải nói là rất dài. Đến hiện tại, gần 30 năm trong nghề tôi vẫn hay nghĩ lại chuyện này, vì có một lý do rất ngẫu nhiên. Từ nhỏ, lúc còn đi học cho đến khi tốt nghiệp đại học, tôi chưa từng nghĩ mình sẽ là nhiếp ảnh gia. Sau khi tốt nghiệp đại học Sư Phạm Kỹ Thuật TPHCM, tôi cầm bằng kỹ sư cơ khí thiết kế chế tạo máy, có thể nói là một nghề khô khan và không liên quan gì đến nhiếp ảnh. Tôi lại là người Sóc Trăng lên Sài Gòn, mới ra trường nên xin việc lúc bấy giờ rất khó, cuối cùng tôi quyết định xin vào làm cho một công ty nước ngoài, đó là công ty phim Konica Nhật Bản. Năm 1995, tôi chính thức làm marketing cho công ty này, tiếp xúc với rất nhiều phim và các dòng máy ảnh nên đam mê dần nhen nhóm, tôi tự mày mò và học hỏi. Sau đó, may mắn là tôi được ông chủ người Nhật tạo điều kiện, khuyến khích đến với nhiếp ảnh sau khi xem qua một số ảnh tôi chụp, ông cho tôi đi đào tạo ở nước ngoài. Từ đó, với niềm đam mê, tôi bắt đầu chính thức đến với nghệ thuật nhiếp ảnh, đó là năm 1997, đến nay đã gần 30 năm.

VOH: Trải qua nhiều thăng trầm và đổi thay của thời gian, theo anh, nhiếp ảnh ngày nay có sự đổi khác gì so với vài thập niên trước?
NSNA Lý Võ Phú Hưng: Nhiếp ảnh ngày nay thay đổi rất nhiều, công nghệ nhiếp ảnh đột phá đã giúp cho những nhiếp ảnh gia có nhiều kỹ năng, ý tưởng để sáng tạo những tác phẩm ngày càng hấp dẫn. Theo tôi thì công nghệ nhiếp ảnh ngày nay có thể ví như phù thủy, từ công nghệ làm ảnh cho đến công nghệ sản xuất máy ảnh đều rất hiện đại và thông minh, tiếp cận được rất nhiều đối tượng, các nhiếp ảnh gia đỡ phải vất vả, tìm tòi, tiết kiệm được rất nhiều công đoạn. Đặc biệt, công nghệ kỹ thuật số trong nhiếp ảnh ngày nay có sức lan tỏa rất lớn, khiến cho những ai đam mê nhiếp ảnh đều dễ dàng tạo ra những tác phẩm của mình.
VOH: Qua những thập niên đồng hành buồn vui với nghề, động lực nào khiến anh giữ được lửa nghề và phong độ bền vững như vậy?
NAG Lý Võ Phú Hưng: Những buồn vui trong nghề nhiếp ảnh đã theo suốt tôi gần 30 năm. Để giữ lửa thì trước nhất phải nói đến niềm đam mê, chữ “đam mê” phải đặt lên hàng đầu, thứ hai là mình phải tìm tòi sáng tạo nếu như không muốn bị chùn lại, không muốn thành một người bảo thủ. Mình phải học hỏi thêm từ lớp trẻ. Đặc biệt, khi cầm máy lên là mình chỉ tập trung cho công việc và tác phẩm của mình, quên hết mọi việc khác. Đến giờ phút này, tôi luôn phải học hỏi mỗi ngày, tôi xem rất nhiều hình của các nhiếp ảnh gia trên thế giới để xem mình có bị lạc hậu với thời đại hay không.
VOH: Với một người dày dặn kinh nghiệm trong lĩnh vực nghệ thuật nhiếp ảnh, anh thấy chữ "tâm" trong nghề này có tầm quan trọng như thế nào?
NSNA Lý Võ Phú Hưng: Chữ “tâm” vô cùng quan trọng. Với tôi, chữ “tâm” ở đây là phải cố gắng làm sao khi đưa tác phẩm ra có thể làm hài lòng công chúng. Tôi quan niệm rằng, khi mình lên đến đỉnh cao thì mình phải khiêm tốn, càng cao càng phải khiêm tốn để có nhiều cơ hội tiếp xúc, hòa đồng với mọi người, có cơ hội lắng nghe và chia sẻ. Vì vậy mà đến giờ này tôi có rất nhiều bạn bè, từ những nhiếp ảnh gia thế hệ trước cho đến các nhiếp ảnh gia trẻ, qua đó tôi được nghe nhiều ý kiến, tôi có thể biết thế hệ hôm nay họ thích gì, họ thường chụp gì, vì sao ảnh của họ mình thấy bình thường mà nhiều người lại thích?!...Từ đó, cái tâm của tôi được mở rộng ra, và công chúng sẽ thấy ảnh của tôi đa dạng trong mọi chủ đề.
VOH: Anh có thể chia sẻ những buồn vui trải qua trong hành trình làm nghề của mình?
NSNA Lý Võ Phú Hưng: Kỷ niệm vui nhiều hơn kỷ niệm buồn. Kỷ niệm buồn là có nhiều khoảnh khắc mình phát hiện rất đẹp nhưng không chụp được, nhiều chương trình nước ngoài biểu diễn tại Việt Nam mà mình chỉ xem chứ không được chụp, trong khi mình rất “máu lửa” khi thấy những khoảnh khắc sân khấu đó. Về niềm vui thì chắc chắn lúc nào tôi cũng tạo niềm vui cho bản thân, kể cả cuộc sống có xảy ra những chuyện buồn phiền, tôi tạo niềm vui để dành trọn cái tâm vào các tác phẩm của mình, để sự sáng tạo không bị chững lại.
VOH: Là một tên tuổi lớn trong làng nhiếp ảnh, anh có bị áp lực trong công việc sáng tạo hoặc lo lắng về tính hoàn hảo cho tác phẩm của mình chẳng hạn?
NSNA Lý Võ Phú Hưng: Tôi bị áp lực mỗi giây. Từ giây đầu chụp ảnh đến khi hoàn thành tôi đều bị áp lực hình phải chỉn chu và phải đẹp. Ví dụ một công ty hay một nghệ sĩ tên tuổi chọn mình chụp thì hy vọng đầu tiên của họ là sự an tâm và hoàn hảo trong mỗi bức ảnh, nên rất áp lực. Nhưng xưa đến nay tôi quan niệm rằng, không phải lúc nào tác phẩm của mình cũng được khen là chụp đẹp, nhưng 100 bức ảnh mình đưa ra mà 80 người hài lòng, 20 người còn lại chê hay phán xét tôi đều chấp nhận và lắng nghe, tôi để ý những ưu điểm của mình xem vì sao người ta thích và nhận những khuyết điểm của mình để hoàn thiện hơn. Và khi một tác phẩm ra đời, tôi chỉ mong từ 70 đến 80 phần trăm người xem hài lòng là được.
VOH: Mọi người đều biết anh là một nhiếp ảnh gia hay chụp cho các sự kiện lớn, các nghệ sĩ tên tuổi, vậy anh có sợ điều này tạo ra một khoảng cách vô hình, chẳng hạn khách hàng có thu nhập thấp không dám mời anh chụp dù họ rất thích?
NSNA Lý Võ Phú Hưng: Tôi được nhiều nghệ sĩ nổi tiếng tin tưởng, nhiều sự kiện lớn lựa chọn gửi gắm, tôi chụp cho họ rất nhiều và lâu dài thì tiếng tăm cũng lan tỏa ra, thương hiệu của mình được biết đến rộng rãi, nên khi ai chọn mình chụp thì chắc chắn họ sẽ phải đặt vấn đề về giá cả. Tôi nghĩ một người nghệ sĩ nhiếp ảnh khi đã có nhiều cống hiến lâu năm thì chắc chắn cái giá của họ sẽ phải khác những nhiếp ảnh thường một chút. Ở đây không phải là mình kiêu ngạo hay có tên tuổi rồi nên hét giá cao, mà ở đây là một sự phấn đấu rất nhiều năm, và tôi mong công chúng, khán thính giả nghe chia sẻ hôm nay thì cảm thông hơn về điều này. Tôi luôn sẵn sàng bất kỳ lúc nào có khách hàng gọi, không phân biệt đối tượng nào cả, và luôn cố gắng cho họ những bức ảnh đẹp nhất, nhưng chắc chắn là về vấn đề giá cả sẽ có sự chênh lệch hơn đôi phần. Tôi mong mọi người sẽ xem điều này là phần thưởng dành cho Lý Võ Phú Hưng sau một quá trình phấn đấu rất dài.
VOH: Ngày nay nhiều người trẻ đam mê và đến với nhiếp ảnh, với vai trò người đi trước, anh truyền cảm hứng thế nào cho họ? Anh thường nói với học trò của mình những điều gì?
NSNA Lý Võ Phú Hưng: Đến nay đã gần 30 năm và tôi đã dạy qua rất nhiều học trò, hiện vẫn đang giảng dạy cho các trường đại học và kể cả học trò nước ngoài. Tôi luôn nói với học trò của mình là phải đặt đam mê lên hàng đầu, nếu đam mê thì đừng chán nản, đừng mệt mỏi, phải sáng tạo, nếu có thất bại thì phải lấy thất bại đó mà rút kinh nghiệm cho mình. Nếu một người học nhiếp ảnh mà bị ép thì họ chỉ học cho có thôi, không thể thành công. Tôi khuyến khích các bạn trẻ rằng nếu đam mê nhiếp ảnh thì hãy mạnh dạn theo đuổi, ngày nay công nghệ và sự phát triển kỹ thuật sẽ hỗ trợ các bạn rất nhiều.
VOH: Anh cũng từng chụp những tác phẩm ảnh khỏa thân rất nghệ thuật, vậy anh quan niệm thế nào về chụp ảnh khỏa thân hiện nay?
NSNA Lý Võ Phú Hưng: Nói về chụp khỏa thân thì ngày xưa người ta chỉ nghĩ đến chụp cho nữ, nhưng ngày nay là chụp cả cho nam. Người chọn chụp khỏa thân là những người được tạo hóa ban cho hình thể rất đẹp, nhất là phụ nữ, những đường cong của họ làm nên những tác phẩm rất nghệ thuật, kể cả trong hội họa. Tôi cũng chụp khá nhiều thể loại này và tôi cho rằng muốn chụp khỏa thân đẹp là rất khó, khó nhất là về nguồn sáng, ánh sáng nghệ thuật phải phù hợp với thân hình của chủ thể, và đây là một nguồn sáng tạo vô biên.
VOH: Theo anh thì có tiêu chí nào để đánh giá một bức ảnh khỏa thân là nghệ thuật hay phản cảm không?
NSNA Lý Võ Phú Hưng: Những nét đẹp, đường cong của một người nam hay một người nữ thì luôn luôn có tính nghệ thuật, và khi mình chụp là mình tôn vinh những nét đẹp đó lên chứ không có gì phản cảm. Tuy nhiên, cũng là chụp khỏa thân nhưng bị cho là phản cảm thì một là do yêu cầu phía khách hàng, hai là phản cảm hay không sẽ tùy theo nhận định của người xem, đôi khi chỉ cần một động tác tay hay mắt thôi cũng sẽ bị cho là phản cảm. Tôi nghĩ không có tiêu chí nào để đánh giá việc này, ví dụ một cô gái nằm trên bãi đá rất đẹp, nhưng cô ấy nằm mà một cánh tay có hành động gì đó cũng sẽ khiến người xem tò mò, đó là do tư duy mỗi người. Nhưng trước nhất, tôi luôn trân trọng những người mẫu khỏa thân, vì họ rất dũng cảm khỏa thân trước ống kính của một người lạ, để người nhiếp ảnh gia khai thác vẻ đẹp hình thể, sáng tác ra những tác phẩm nghệ thuật độc đáo.
VOH: Anh có nghĩ hướng các con đi theo con đường nghệ thuật nhiếp ảnh của mình?
NSNA Lý Võ Phú Hưng: Tôi không ép các con theo nghề của mình. Tuy nhiên, các con tôi đều thừa hưởng gen nghệ thuật ít nhiều. Cả hai con tôi đều chụp ảnh rất đẹp, hay chụp cho bạn bè trong các chuyến đi chơi. Nếu sau này có đủ duyên, các con muốn đến với nhiếp ảnh thì tôi sẵn sàng truyền dạy, hỗ trợ cho các con cách tốt nhất.

VOH: Cuối cùng, anh có thể chia sẻ điều mong mỏi lớn nhất của anh đối với nghề nghiệp cao quý mà mình đã theo đuổi?
NSNA Lý Võ Phú Hưng: Tôi đã hơn 50 tuổi, điều tiên quyết trong nghề nghiệp của tôi hiện nay là tôi mong sức khỏe tốt, tôi muốn cho đến khi mình không còn đi nổi nữa mà vẫn cầm máy. Tôi luôn mong có nhiều cơ hội, khách hàng, những ai yêu thích Lý Võ Phú Hưng sẽ luôn ủng hộ mình. Càng lớn tuổi tôi càng muốn mình trẻ hóa ra về tư tưởng, để mình có những tác phẩm độc đáo hơn và đẹp hơn, có những cuộc triển lãm thương hiệu của mình. Sau này, tôi dự định đi một vòng khắp đất nước, ghi lại những khoảnh khắc đẹp nhất của quê hương, để sau này có một triển lãm để đời, ghi dấu ấn của mình trong cuộc đời!
VOH: Xin cảm ơn anh!