Các chuyên gia cho rằng, thảm họa không chỉ do thời tiết mà còn là hậu quả của sự phát triển du lịch ồ ạt, thiếu kiểm soát.
Theo báo cáo của Cơ quan Quản lý thảm họa quốc gia Indonesia, lượng mưa hơn 200mm/ngày trong hai ngày 9 và 10/9 đã gây ra lũ quét diện rộng tại nhiều khu vực của Bali. Tuy nhiên, nguyên nhân sâu xa hơn lại nằm ở việc phá rừng và chuyển đổi đất nông nghiệp.
Việc xây dựng hàng loạt nhà ở, khách sạn, biệt thự đã làm giảm khả năng thấm nước tự nhiên của đất. Chỉ trong giai đoạn 2012-2019, Bali đã mất 553ha rừng và gần 650ha đất nông nghiệp.
Theo các chuyên gia, mỗi héc-ta đất nông nghiệp có thể giữ tới 3.000 tấn nước, và khi những khu vực này bị bê tông hóa, hòn đảo sẽ mất đi "lá chắn" tự nhiên trước thiên tai.
Bộ trưởng Môi trường Hanif Faisol Nurofiq và Giám đốc Tổ chức môi trường Walhi tại Bali, ông Made Krisna Dinata, đều nhấn mạnh rằng cảnh quan Bali đang bị "xáo trộn" bởi các dự án xây dựng, đe dọa trực tiếp đến hệ sinh thái, đặc biệt là hệ thống thủy lợi subak - di sản thế giới được UNESCO công nhận.

Đáp lại các cảnh báo, Thống đốc Wayan Koster tuyên bố sẽ ngừng chuyển đổi đất nông nghiệp, đặc biệt là ruộng lúa, sang mục đích thương mại và chỉ "cấp chọn lọc" giấy phép xây dựng nhà ở cá nhân.
Đây là một động thái được kỳ vọng sẽ giúp bảo vệ cảnh quan và hệ sinh thái của hòn đảo.
Vụ lũ lụt lần này là lời cảnh tỉnh cho Bali và các điểm đến du lịch khác về mối nguy hiểm của sự phát triển quá nóng.
Sự bùng nổ du lịch, với 6,3 triệu khách quốc tế trong năm 2024, đã biến đất đai thành một "công cụ tích lũy vốn" thay vì tài sản phục vụ cộng đồng.
Các chuyên gia kêu gọi chính quyền Bali cần đánh giá lại toàn bộ các dự án hạ tầng, siết chặt quy hoạch sử dụng đất và khôi phục hệ sinh thái để giảm thiểu nguy cơ thảm họa trong tương lai.
Bài học từ Bali cho thấy, nếu không cân bằng được giữa phát triển kinh tế và bảo vệ môi trường, những "thiên đường du lịch" có thể nhanh chóng trở thành nạn nhân của chính sự thành công của mình.