Theo đó, người phụ nữ 39 tuổi, một trợ lý hành chính có thu nhập 2.340 đô la một tháng, sẽ tiếp tục nhận được khoản trợ cấp tượng trưng là 1 đô la một tháng – con số này trước đó đã được một thẩm phán đưa ra.
Các luật sư nói với tờ The Straits Times rằng, số tiền 1 đô la là số tiền tượng trưng giúp cô có quyền nộp đơn xin hỗ trợ tài chính từ chồng cũ trong tương lai.

Người phụ nữ kết hôn với một quân nhân 46 tuổi trong Lực lượng vũ trang Singapore có mức lương ròng là 5.212 đô la một tháng. Cô đệ đơn ly hôn vào năm 2023. Cặp đôi này có quyền nuôi con gái 12 tuổi, nhưng cô bé sống với cha.
Trong phán quyết của mình, Thẩm phán Choo Han Teck đã trao cho người phụ nữ này 25% căn hộ chung cư (tăng từ mức 20% mà thẩm phán quận phán quyết trước đó). Cô cũng nhận được hơn 52.000 đô la là phần chia của mình cho các tài sản chung khác.
Thẩm phán Choo cũng đồng ý với quyết định của thẩm phán cấp dưới về việc không trao cho người phụ nữ này khoản tiền cấp dưỡng hôn nhân nhiều hơn.
Trước đó, thẩm phán cấp dưới cho rằng, người phụ nữ này đang làm việc và có thể tự nuôi sống bản thân. Cô đã nhận được một phần công bằng khi phân chia tài sản hôn nhân. Bên cạnh đó, số tiền cô phải đóng góp để chu cấp cho con - chỉ là 327 đô la một tháng - không phải là cao.
Thẩm phán cũng lưu ý rằng, người phụ nữ này là người nước ngoài chuyển đến Singapore để kết hôn và không được gia đình hỗ trợ, do đó cô quyết định giữ nguyên quyền được cấp dưỡng danh nghĩa là 1 đô la một tháng trong thời gian chuyển tiếp là 4 năm.
Luật sư của người phụ nữ, ông Russell Thio của công ty luật Emerald lập luận, thẩm phán quận đã không xem xét đầy đủ nhu cầu được hỗ trợ của cô khi phán quyết rằng người chồng cấp cho cô 1 đô la tiền cấp dưỡng mỗi tháng.
Người phụ nữ này – cựu công dân Ấn Độ và thường trú nhân tại Singapore – không thể tự mình mua căn hộ cùng với nhiều yếu tố khác.
Nhưng Thẩm phán Choo cho biết, người vợ đã không chứng minh được rằng tiền lương của cô ấy không đủ để trang trải các chi phí hàng tháng, bao gồm cả nhà ở, hoặc cô ấy đã sử dụng mọi cách để tìm nơi ở.
Bà Angelina Hing, Giám đốc điều hành của Integro Law Chambers cho biết, khoản tiền cấp dưỡng tượng trưng 1 đô la giúp bảo vệ quyền của người vợ/chồng cũ. Họ có thể yêu cầu một khoản tiền cấp dưỡng lớn hơn nếu có những thay đổi đáng kể về tình hình tài chính hoặc nhu cầu.
Trong vụ ly hôn này, người chồng nhận được 75% căn hộ và 59% tài sản khác, phần còn lại thuộc về người phụ nữ.
Người đàn ông này đã nhiều lần từ chối cho vợ gặp con gái và ông đã bị phạt vì tội coi thường tòa án vì đã vi phạm lệnh của tòa án. Những hình phạt như vậy bao gồm phạt tiền hoặc án tù, hoặc cả hai, dù hình phạt của ông không được nêu trong bản án.
Ông này cũng đã gửi đơn kiến nghị để mua lại căn hộ vì khó khăn tài chính của mình và cố gắng tìm cách khiến người vợ cũ phải trở về Ấn Độ.
Ông từ chối để người vợ thêm tên mình vào giấy tờ sở hữu căn hộ chung cư hoặc để cô trả nợ vay mua nhà, dẫn đến việc tịch thu căn hộ do nợ quá nhiều.
Đến một thời điểm, cô thay chồng giải quyết xong các khoản nợ còn tồn đọng và tiếp tục thanh toán các khoản tiếp theo nhưng cơ quan quản lý hoàn trả toàn bộ khoản thanh toán vì cô ‘không có quyền thực hiện các khoản thanh toán đó nếu không có sự đồng ý của chồng cũ’ - với tư cách là chủ sở hữu duy nhất của căn hộ.
Cuối cùng, người phụ nữ đã bị đuổi khỏi căn hộ.
Thẩm phán Choo cho biết, hành động của người chồng đã tước đi của người phụ nữ số tiền lớn hơn nếu chi trả đầy đủ, rồi bán căn hộ công khai trên thị trường.
Bà Edith Chen, giảng viên tại Đại học Khoa học Xã hội Singapore và là cố vấn của Tan Rajah và Cheah cho biết, hôn nhân nên là mối quan hệ hợp tác bình đẳng vì lợi ích chung của cả hai vợ chồng.
Bà nói thêm: “Nếu hành vi của một trong hai vợ chồng không đóng góp cho mối quan hệ hợp tác mà lại gây ra tác động tiêu cực đến mối quan hệ đó, tòa án có thể xem xét tác động tiêu cực đó và có thể giảm phần tài sản của người đó”.
Bà Chen cho biết, nếu một căn hộ được coi là tài sản hôn nhân theo Hiến chương Phụ nữ, thì nó phải được chia đôi cho hai người - ngay cả khi chỉ một trong hai vợ chồng chi trả cho toàn bộ tài sản hoặc căn hộ chỉ đứng tên một trong hai vợ chồng.