Khi giai điệu đưa ta trở về tuổi thơ

Tối 31/8, Nhà hát VOH Music One như được phủ lên một lớp không khí mộng mơ, nơi từng nhịp đàn guitar trở thành cánh cửa mở ra những thế giới kỳ ảo.

Đêm nhạc hòa tấu guitar “Thời gian cho chúng ta V – Đêm hòa nhạc Anime” đã khép lại, nhưng dư âm của nó vẫn còn vang vọng trong lòng những người đã có mặt.

Đó không chỉ là một buổi biểu diễn âm nhạc, mà còn là hành trình cảm xúc, nơi ký ức và hiện tại giao hòa, nơi những giai điệu nhạc phim anime quen thuộc bất ngờ tìm thấy sức sống mới qua tiếng đàn mộc mạc mà sâu lắng.

Ngồi trong khán phòng hôm ấy, ta có cảm giác như cả không gian đều thở cùng âm nhạc. Từ giây phút ánh đèn sân khấu dịu xuống, để lại khoảng sáng nhẹ ôm lấy các nghệ sĩ cùng cây đàn, khán giả đã bước vào một vùng ký ức. Giai điệu quen thuộc của “Attack on Titan – Ending” vang lên, không còn là nhạc nền của những trận chiến khốc liệt trên màn ảnh, mà trở thành một khúc dạo đầu đầy trữ tình, đưa người nghe từ thế giới náo động bước sang cõi lắng đọng.

Tiếng guitar hòa quyện, lúc thì rắn rỏi, lúc lại mềm mại, khơi dậy những hồi ức mà tưởng như đã ngủ quên.

Điều làm khán giả xúc động không phải chỉ ở sự kỹ thuật, mà chính là cách mà âm nhạc đã chạm đến những góc sâu nhất của tâm hồn. “Your Lie in April” được vang lên với sự dịu dàng đến nghẹn ngào, như thể cả nhà hát bỗng chìm trong bức tranh mùa xuân đầy nắng vàng, nơi cậu bé Kousei và cô gái Kaori đã dạy ta về ý nghĩa của âm nhạc và tình yêu.

Clip_2

Nếu “Your Lie in April” là một cái chạm vào trái tim, thì “Fairy Tail” lại như ngọn lửa nhóm lên trong lòng khán giả. Tiếng đàn mạnh mẽ, giàu năng lượng khiến ta như đang đứng giữa một cuộc phiêu lưu, nơi tình bạn, lòng dũng cảm và khát khao tự do bùng cháy.

Đêm diễn còn đưa người nghe vào hành trình đa sắc với “Naruto” – bộ nhạc phim đã trở thành huyền thoại. Khi tiếng đàn vang lên những khúc nhạc quen, cả khán phòng như hòa chung một nhịp thở, nhớ về hình ảnh cậu bé tóc vàng với khát vọng chinh phục, với ý chí kiên cường không bao giờ bỏ cuộc. Những bản hòa tấu guitar dường như đã lột bỏ sự ồn ào của nhạc nền, để lại phần hồn tinh khiết: đó là sức mạnh của sự kiên nhẫn, của tình bạn, và cả khát vọng vượt lên chính mình.

Một trong những khoảnh khắc khiến cả khán phòng lặng đi là khi giai điệu “Spirited Away” vang lên. Tiếng đàn guitar như gió thoảng qua cánh đồng, vừa mong manh, vừa sâu lắng.

Trong thoáng chốc, người ta như trở về tuổi thơ, lạc bước vào thế giới của Miyazaki, nơi Chihiro và Haku bước đi trong miền ký ức hư ảo. Ở khoảnh khắc ấy, âm nhạc không chỉ là âm nhạc, mà là một tấm gương phản chiếu tuổi thơ, để ta thấy mình của những năm tháng vô lo, để rồi thổn thức vì nhận ra thời gian đã lặng lẽ trôi đi.

Và khi “Violet Evergarden” cất lên, tiếng guitar dệt nên những sợi tơ âm thanh mỏng manh mà bền chặt, như những bức thư mà Violet từng gửi đi, mang trong mình cả nỗi đau lẫn sự chữa lành. Mỗi nốt nhạc rơi xuống khán phòng như giọt nước mắt rơi vào lòng người nghe, khiến cả không gian lặng thinh, chỉ còn nhịp thở và cảm xúc.

Không thể không nhắc đến “Detective Conan” – bản nhạc đưa không khí khán phòng trở nên sôi động, tinh nghịch. Tiếng guitar nhanh, dồn dập, khơi gợi trí tò mò và sự phấn khích như khi ta hồi hộp dõi theo từng vụ án. Nhiều khán giả đã bật cười thích thú, bởi giai điệu ấy quá quen, quá gần, gắn liền với bao chiều tuổi nhỏ ngồi trước màn hình TV.

Điều đặc biệt ở “Đêm hòa nhạc Anime” không chỉ nằm ở danh mục tác phẩm phong phú, mà còn ở cách mà nghệ sĩ đưa cả tâm hồn vào từng nhạc phẩm. Không gian của  Music One, vốn gần gũi và ấm cúng, trở thành nơi mà khoảng cách giữa nghệ sĩ và khán giả như bị xóa nhòa.

Người chơi đàn không đơn thuần biểu diễn, họ kể câu chuyện, còn khán giả không chỉ nghe, mà còn đồng hành trong câu chuyện ấy. Có những khoảnh khắc, cả khán phòng dường như hòa làm một, tất cả lắng nghe cùng một nhịp tim, cùng một hơi thở, để âm nhạc dẫn lối.

 “Thời gian cho chúng ta V – Đêm hòa nhạc Anime” đã chứng minh rằng, âm nhạc, đặc biệt là nhạc phim anime, luôn có sức mạnh vượt biên giới, vượt thời gian, chạm đến trái tim con người. Dù bạn là ai, ở độ tuổi nào, chỉ cần đã từng có một tuổi thơ gắn liền với những thước phim ấy, thì giai điệu sẽ luôn tìm thấy lối để chạm vào bạn, dịu dàng và sâu sắc.

Chương trình đã khép lại, nhưng âm nhạc thì không bao giờ tắt. Nó vẫn sẽ ở đó, trong mỗi chúng ta, như một lời nhắc nhở rằng: tuổi thơ, ký ức, và cả tình yêu âm nhạc, mãi là những điều làm cho cuộc sống thêm phần ý nghĩa.

Bình luận