Một cô gái mắc bệnh suy thận giai đoạn cuối và một bệnh nhân ung thư đã nên duyên trong hoàn cảnh đặc biệt – kết hôn để cô có thể nhận thận của chồng sau khi anh qua đời. Nhưng chính trong nghịch cảnh ấy, một tình yêu thật sự đã nảy nở, giúp họ cùng vượt qua ranh giới sinh – tử.
Theo tờ South China Morning Post (SCMP), năm 2013, cô Vương Tiểu, 24 tuổi, sống tại tỉnh Thiểm Tây, được chẩn đoán mắc uremia – chứng suy thận nghiêm trọng. Các bác sĩ cho biết cô chỉ còn khoảng một năm để sống nếu không được ghép thận. Không tìm được người hiến phù hợp, cô tuyệt vọng nhưng vẫn không từ bỏ hi vọng.
 
Vương Tiểu đã đăng thông báo lên nhóm hỗ trợ bệnh nhân ung thư, mong tìm một người đàn ông mắc bệnh nan y sẵn sàng kết hôn với mình để có thể hiến thận sau khi qua đời. Trong bài viết, cô viết: “Tôi sẽ chăm sóc anh hết lòng trong những ngày còn lại. Xin hãy hiểu cho tôi, tôi chỉ muốn được sống.”
Lời kêu gọi ấy đã chạm đến trái tim Dư Kiến Bình, 27 tuổi, bệnh nhân đa u tủy xương, một dạng ung thư máu tái phát nhiều lần. Cảm động trước tấm lòng của cô gái, anh chủ động liên lạc. Sau vài tuần trò chuyện, hai người phát hiện nhóm máu trùng khớp và quyết định kết hôn vào tháng 7/2013, thỏa thuận rằng hôn nhân này sẽ được giữ kín, mỗi người tự lo tài chính riêng.
Theo thỏa thuận, sau khi Dư Kiến Bình qua đời, một quả thận của anh sẽ được hiến cho vợ. Đổi lại, Vương Tiểu sẽ chăm sóc anh trong thời gian điều trị và phụng dưỡng cha anh sau này.
Tuy nhiên, khi sống cùng nhau, họ dần nảy sinh tình cảm thật sự. Dư Kiến Bình bị cuốn hút bởi sự lạc quan, mạnh mẽ của vợ; còn Vương Tiểu được tiếp thêm niềm tin từ sự ấm áp, dịu dàng của chồng.
Khi biết chồng cần ghép tủy xương để duy trì sự sống, Vương Tiểu đã bắt đầu hành trình gây quỹ. Cô bán hoa dạo trên phố, kể lại câu chuyện của hai người qua những tấm thiệp nhỏ. Nhiều người cảm động và chung tay ủng hộ. Sau nhiều tháng, cô gây quỹ được 500.000 NDT (khoảng 1,8 tỷ đồng), đủ chi phí cho ca phẫu thuật.
Ca ghép tủy thành công. Từ giữa năm 2014, sức khỏe của Dư Kiến Bình dần ổn định. Kỳ diệu hơn, bệnh tình của Vương Tiểu cũng cải thiện rõ rệt, số lần chạy thận giảm mạnh, thậm chí bác sĩ cho biết cô có thể không cần ghép thận nữa.
Tháng 2/2015, họ tổ chức đám cưới chính thức tại quê nhà, giản dị nhưng đong đầy ý nghĩa – dấu mốc của hành trình vượt qua bệnh tật bằng tình yêu và niềm tin sống.
Câu chuyện được tạp chí Marriage and Family đăng tải lại vào năm 2024, gây xúc động mạnh mẽ trong cộng đồng mạng Trung Quốc. Cùng năm, câu chuyện được chuyển thể thành phim điện ảnh “Viva La Vida”, thu về hơn 276 triệu NDT (khoảng 1.000 tỷ đồng) và nhận được sự đồng cảm sâu sắc từ khán giả.
Hiện nay, Vương Tiểu và Dư Kiến Bình sống tại thành phố Tây An (Thiểm Tây), cùng quản lý một cửa hàng hoa nhỏ – nơi khởi nguồn của “phép màu” năm nào. Cả hai vẫn duy trì sức khỏe ổn định và lan tỏa thông điệp tích cực về nghị lực sống.
Một cư dân mạng bình luận: “Một cuộc hôn nhân bắt đầu vì sự sống, nhưng kết thúc bằng tình yêu. Điều kỳ diệu luôn tồn tại, ngay cả giữa những ngày tuyệt vọng nhất.”


