6.000 người nghèo Manila sống tạm tại nghĩa trang vì thiếu nhà ở

Một nghị sĩ Philippines ước tính có khoảng ba triệu người ở Manila thiếu chỗ ở; theo Liên Hợp Quốc, con số này có thể tăng lên 22 triệu trên toàn quốc vào năm 2040.

Khoảng 6.000 người nghèo tại thủ đô Manila (Philippines) phải dựng lều tạm trên các ngôi mộ ở Nghĩa trang Phía Bắc, nơi an nghỉ của khoảng một triệu người, do không đủ tiền thuê nhà.

A-nh-ma-n-hi-nh-2025-10-31-lu-8667-5235-1761879322
Một người phụ nữ dựng nhà tạm tại Nghĩa trang Phía Bắc Manila rộng 54 ha do tình trạng thiếu nhà ở và nghèo đói, tháng 10/2025 - Ảnh: STA ROSA

Chị Laileah Cuetara, 36 tuổi, sống cùng chồng và hai con trong túp lều gỗ dựng trên hai ngôi mộ. Gia đình chị chuyển đến đây từ năm 2008, mưu sinh bằng nghề bán bánh kẹo và đồ uống cho khách viếng mộ, thu nhập chỉ khoảng 3.000 peso (1,3 triệu đồng) mỗi tháng. “Giá cả quá cao, rất khó để cải thiện cuộc sống”, Cuetara nói. Và với thu nhập eo hẹp, gia đình chị Cuetara không hy vọng tìm được chỗ ở khác.

Một nghị sĩ Philippines ước tính có khoảng ba triệu người ở Manila thiếu chỗ ở; theo Liên Hợp Quốc, con số này có thể tăng lên 22 triệu trên toàn quốc vào năm 2040.

Bà Priscilla Buan, 51 tuổi, thuộc thế hệ thứ ba sinh sống trong nghĩa trang, cho biết điều đáng sợ nhất là các đợt giải tỏa, thường diễn ra ít nhất mỗi năm một lần. Gia đình bốn người của bà ngủ trên hai hầm mộ, biến phần còn lại thành phòng khách nhỏ. “Chúng tôi không có tiền mua nhà”, bà nói.

A-nh-ma-n-hi-nh-2025-10-31-lu-1887-1947-1761879322
Một người đàn ông lấy nước từ các giếng khoan của Nghĩa trang Phía Bắc Manila về sinh hoạt và trả 3 peso cho một thùng, tháng 10/2025 - Ảnh: STA ROSA

Ông Vicente Eliver, thuộc Quỹ Kapatiran-Kaunlaran - tổ chức hỗ trợ cư dân nghĩa trang từ năm 2010 - cho biết số người sống tại đây “tăng đáng lo ngại”. Ban đầu chỉ có người trông mộ ở lại, nhưng nay con cháu họ cũng định cư lâu dài.

Hầu hết cư dân được phép ở tạm để dọn dẹp, trông coi mộ phần. Họ “câu trộm” điện và mua nước với giá 3 peso/gallon (3,8 lít). Tuy nhiên, giám đốc nghĩa trang Daniel Tan khẳng định đây chỉ là thỏa thuận phi chính thức. “Nghĩa trang dành cho người chết, không phải người sống”, ông nói, đồng thời cho biết thành phố đang tìm giải pháp nhà ở lâu dài nhưng chưa có kế hoạch cụ thể.

Chị Cuetara cho biết con trai 11 tuổi bị bạn bè trêu chọc vì “nhà ở nghĩa trang”, còn con gái 6 tuổi chỉ vẽ những ngôi nhà trong mơ. “Tất cả chúng tôi đều mong có một mái ấm thật sự, nhưng điều đó dường như quá xa vời”, chị nói.

Bình luận