Thực tế, lòng hiếu thảo được thể hiện rõ ràng qua những hành động bình dị trong cuộc sống hằng ngày. Có ba điều để nhận biết con cái có thật sự hiếu thảo hay không.
1. Biết kiên nhẫn lắng nghe cha mẹ
Người lớn tuổi thường hay nhắc lại chuyện xưa, nói nhiều điều tưởng chừng vụn vặt. Con cái hiếu thảo sẽ kiên nhẫn lắng nghe, đáp lại bằng thái độ nhẹ nhàng và những câu trả lời ấm áp.
Ví dụ, khi mẹ than “giá rau hôm nay lại tăng”, người con có thể cười nói: “Mai con mua nhiều để dành cho mẹ nhé”. Hay khi mẹ nhắc “hôm qua mẹ mơ thấy con lúc nhỏ”, người con đáp: “Mẹ lại nhớ hồi con nghịch ngợm rồi phải không?”.
Đôi khi chỉ một tiếng “ừ” cũng đủ khiến cha mẹ cảm thấy được quan tâm. Trái lại, những lời gắt gỏng “biết rồi, nói mãi” hay thái độ lơ là, cắm cúi vào điện thoại dễ khiến cha mẹ buồn lòng. Với người già, được lắng nghe quan trọng hơn nhiều so với tiền bạc hay quà cáp.
2. Ghi nhớ thói quen và sở thích của cha mẹ
Con cái hiếu thảo thường để ý đến từng chi tiết nhỏ trong cuộc sống của cha mẹ. Họ nhớ cha mẹ thích ăn cơm mềm, sẽ nấu nhão hơn một chút. Họ biết cha hay lạnh tay chân, sẽ chuẩn bị tất dày vào mùa đông. Họ để tâm đến việc cha mẹ dị ứng loại thuốc nào, sẵn sàng nhắc nhở bác sĩ khi cần.
Những điều tưởng chừng nhỏ nhặt ấy lại là minh chứng của sự quan tâm chân thành. Ngược lại, những người con chỉ chú trọng hình thức có thể mua quà đắt tiền nhưng không hợp ý, hỏi thăm sức khỏe qua loa mà chẳng nhớ cha mẹ cần kiêng cữ điều gì.
Người xưa từng nói: “Người có lòng thì chẳng cần dạy, kẻ vô tâm dạy cũng không học được”. Việc ghi nhớ thói quen của cha mẹ không đơn thuần do trí nhớ tốt, mà vì trong lòng con cái luôn đặt cha mẹ ở vị trí quan trọng.
3. Dành thời gian ở bên cha mẹ
Khi tuổi già ập đến, cha mẹ sợ nhất là cô đơn, nhất là lúc ốm đau. Con cái hiếu thảo sẽ cố gắng thu xếp công việc để ở bên, cho dù chỉ là những hành động giản dị.
Khi mẹ cảm cúm, con nấu cháo, đo nhiệt độ hay chỉ ngồi cạnh cũng đủ để mẹ yên lòng. Khi cha muốn đi dạo, con sẵn sàng đi cùng, lắng nghe cha kể chuyện.
Ngược lại, nhiều người con thường lấy lý do bận rộn: “Con đang đi làm, cha/mẹ tự mua thuốc uống nhé” hay “Con có việc gấp, để người khác đi cùng cha/mẹ”. Thậm chí khi có mặt, họ vẫn bồn chồn, liên tục nhìn điện thoại, vội vã ra về.
Có câu: “Người bệnh lâu ngày, trước giường khó có con hiếu thảo”. Nhưng với những người con thật sự có lòng, dù công việc bận rộn đến đâu, họ vẫn sẵn sàng dành thời gian chăm sóc và chia sẻ với cha mẹ. Tình cảm này không gì có thể thay thế, kể cả tiền bạc hay quà tặng xa xỉ.
Hiếu thảo không cần những hành động lớn lao. Chỉ cần kiên nhẫn lắng nghe, quan tâm đến thói quen nhỏ và dành thời gian ở bên, con cái đã có thể mang đến cho cha mẹ niềm vui và sự bình yên. Đó mới chính là thước đo giản dị nhưng bền vững nhất của lòng hiếu thảo.


