Cathy Warren, 29 tuổi, đến từ Basingstoke, Hampshire (Anh), gặp cơn đột quỵ khi đang nghỉ mát cùng bạn bè ở thành phố Fethiye, Thổ Nhĩ Kỳ, vào ngày 27/9/2024.
Khi nhóm bạn đến một nhà hàng để tổ chức sinh nhật lần thứ 28 của cô, Cathy đột nhiên cảm thấy chóng mặt, chân không thể di chuyển và ngã quỵ. Trước đó, cô đã bị đau đầu dữ dội nhưng nghĩ rằng do say nắng.

Sau khi được đưa vào bệnh viện cấp cứu và chụp chiếu, bác sĩ xác nhận Cathy bị đột quỵ. Khi tỉnh lại, cô không chỉ bị liệt nửa người bên trái mà còn ngỡ ngàng nhận ra giọng nói của mình hoàn toàn thay đổi — mang âm hưởng Thái Lan thay vì giọng Anh gốc Hampshire.
Các bác sĩ chẩn đoán Cathy mắc Hội chứng giọng nói nước ngoài (Foreign Accent Syndrome) — một rối loạn rất hiếm, khiến người bệnh nói bằng giọng khác hẳn so với giọng gốc. Hội chứng này thường xảy ra sau đột quỵ hoặc chấn thương não.
“Giọng nói là một phần bản sắc của tôi. Tôi cảm thấy như đánh mất chính mình khi nghe thấy giọng nói lạ phát ra từ miệng mình,” Cathy chia sẻ.
Cô kể lại rằng khi mới bị đột quỵ, nhân viên khách sạn tưởng cô say rượu nên chỉ dìu về phòng. Chỉ đến khi Cathy phải bò trên sàn để vào nhà vệ sinh, họ mới nhận ra tình trạng nguy cấp và gọi bác sĩ đến hỗ trợ.
Trong những tháng điều trị sau đó, Cathy phải học nói và đi lại gần như từ đầu. “Tôi từng có giọng Anh. Khi tỉnh dậy, giọng tôi lại giống người Thái. Mẹ tôi là người Thái nên các bác sĩ cho rằng ký ức âm thanh từ giọng của mẹ, cùng với việc tôi ở nước ngoài khi bị đột quỵ, có thể đã ảnh hưởng đến cách phát âm,” cô nói.
Sau một tháng điều trị tại Thổ Nhĩ Kỳ, Cathy được chuyển về Anh vào tháng 10/2024. Cô tiếp tục nằm viện hai tháng, rồi tham gia chương trình phục hồi chức năng kéo dài ba tháng để học đi lại.
Ban đầu, Cathy cần ba người giúp đỡ mới có thể đi được năm phút mỗi ngày. Dần dần, cô tập đi bằng nạng và khung chống. Đến mùa hè năm 2025, sau gần 10 tháng kiên trì, Cathy đã có thể đi bộ độc lập.
Hiện cô vẫn đang tiếp tục trị liệu ngôn ngữ để cải thiện khả năng phát âm, nhưng thừa nhận giọng nói “mới” có thể sẽ gắn bó với mình suốt đời.
Cathy nói: “Giọng nói cũ có thể không trở lại, nhưng tôi đang học cách chấp nhận con người mới của mình. Quan trọng là tôi còn sống và có thể nói, dù bằng giọng nào đi nữa.”